Năm năm HLV Park gắn bó không chỉ để lại những con số, dù chỉ riêng việc về nhì ở U23 châu Á, giành AFF Cup, hai lần đăng quang SEA Games, hơn 1.400 trong top 100 FIFA và vào vòng loại cuối cùng World Cup 2022 cũng đủ để ông trở thành tượng đài trong lịch sử bóng đá Việt Nam đương đại.
HLV Park đã tạo ra một sức hút đặc biệt, không chỉ với CĐV Việt Nam mà còn với người hâm mộ ở Hàn Quốc và nhất là khu vực Đông Nam Á. Việc đội tuyển Indonesia, Malaysia đang sử dụng các nhà cầm quân Hàn Quốc là ví dụ về nguồn cảm hứng mà Park tạo ra ở các đội tuyển Việt Nam. Tại chính Việt Nam lúc này, các chuyên gia Hàn Quốc cũng tràn ngập trong hệ thống các đội tuyển và CLB. Trước ông Park, không ai tạo ra được cơn sốt tương tự.
Có ý kiến rằng HLV Park may mắn khi đến Việt Nam đúng thời điểm xuất hiện một thế hệ trẻ đặc biệt, mà đỉnh cao là nhóm thành viên dự U20 World Cup 2017. Nhưng cũng cần đặt câu hỏi ngược lại rằng, dù Quang Hải, Hoàng Đức, Tiến Linh… là những tài năng lớn, sự nghiệp của họ có thể thăng hoa rực rỡ như hiện tại nếu không được Park dìu dắt?
Bởi, trước khi HLV Park đến, bóng đá Việt Nam cũng có không ít thời khắc thăng hoa và những chiến thắng nức lòng, nhưng chưa ai kéo niềm hứng khởi ấy lâu dài và có sự tiếp nối nhiều triển vọng như ông thầy Hàn Quốc. Đội U23 vào tứ kết giải U23 châu Á 2022 là một ví dụ. Các thành viên tập thể này hầu như không có cơ hội ra sân tại V-League, nhưng khi được đưa lên tuyển, họ đã chơi bóng với sự tự tin cao nhất. Tài năng là một chuyện, nhưng phải có nguồn cảm hứng mà ông Park tạo ra cho các thế hệ đàn anh mới có thể giúp họ vững vàng bản lĩnh như vậy. Khai phá được tiềm năng bên trong từng cầu thủ Việt Nam, đó là dấu ấn riêng có từ Park. Nói cách khác, ông là người đặt vinh quang lên trên tên tuổi của cầu thủ, bằng cách nhìn ra những điểm mạnh nhất của họ và khéo léo kết hợp điều đó với lối chơi mang bản sắc riêng. Họ là những cầu thủ giỏi, còn HLV Park đã cho họ một không gian để trở thành những người giỏi nhất.
Thế nên, chia tay thì tiếc nuối – như bầu Đức đã nói, nhưng chưa ai để lại nhiều hy vọng như Park một khi ông thôi dẫn dắt tuyển Việt Nam. Không có một sự đứt gãy về thế hệ như những người tiền nhiệm. Ngược lại, chính cái di sản đồ sộ của ông sẽ tạo áp lực tích cực lên người kế nhiệm và cả… Liên đoàn Bóng đá Việt Nam. Chọn ai đó có thể làm tốt hơn HLV Park, ít nhất là về màu sắc chuyên môn, cũng là điều khiến cả bộ máy quản lý bóng đá Việt Nam đau đầu. Điều này buộc họ phải tìm được các ứng viên thực sự xuất sắc, có lý lịch hoành tráng và một đẳng cấp cao. Người Thái Lan, Malaysia hay Indonesia từng trải qua cơn đau đầu trong việc tìm người đối trọng với HLV Park, và bây giờ chính VFF đối diện với thách thức từ “đại công thần” của họ để lại.
Gần đây, bóng đá Việt Nam đã đặt ra đòi hỏi làn gió mới cả về con người lẫn tư duy chiến thắng. Và đây chính là thời điểm thích hợp để thay đổi, khi di sản của Park để lại đồ sộ đến mức người kế nhiệm có thể tiếp nối mà không lo “đập đi, làm mới” như bao lần. Việt Nam cần cảm ơn HLV Park vì điều đó. Ông sẽ đóng cánh cửa này, nhưng mở ra một cánh cửa khác bằng chính nguồn cảm hứng của mình.
Còn hơn cả những chiến công, chính nền tảng mà ông xây dựng mới là thứ sẽ hữu ích nhất để Việt Nam đặt ra nhiều tham vọng hơn. Nhà cầm quân này đã làm quá tốt công việc của ông, phần còn lại phải thuộc về nền bóng đá Việt Nam. Vì thế, thay vì lo lắng về khoảng trống sau cuộc chia tay, người hâm mộ hãy tận hưởng thời gian từ nay đến AFF Cup 2022 – đấu trường mà huyền thoại Park Hang-seo nói rằng ông muốn có chiến thắng cuối cùng.
Song Việt